Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn

Chương 293: Lâm Tiểu Hổ khảo hạch thủy chiến




Hiểu My hồi tưởng Hàn Băng Nguyệt Hồ

Lâm Tiểu Hổ khảo hạch thủy chiến 

Hiểu My hồi tưởng Hàn Băng Nguyệt Hồ

Lâm Tiểu Hổ nhanh chóng tạm biệt sư phụ rồi cùng Lê Minh Khôi chạy tới vị trí của mình. Bọn họ phải bốc thăm thứ tự và nghe thông báo về nội dung của vòng thi cuối. 

Trên mặt hồ nhân tạo, sóng gợn nhấp nhô. Giữa hồ trôi nổi rất nhiều những khúc gỗ to nhỏ khác nhau. Cuối hồ, nơi thông với cửa biển là một chiếc thuyền nan nho nhỏ, trống lốc trống lơ, chẳng một mái chèo.

Nội dung khảo hạch thủy chiến lần này cũng rất đơn giản. Ba trăm tuyển thủ tham dự cùng xuống hồ một lúc. Họ có thể dựa vào kỹ năng bơi lội hoặc là giành lấy một trong số một trăm khúc gỗ nổi để bơi về phía thuyền nan. Sau đó, cả năm tuyển thủ đứng trên thuyền nan phải dùng sức mạnh đồng đội để quay ngược lại bờ bên này.

Trong quá trình chèo thuyền ngược lại, nếu giữa chừng bị tập kích, đoạt mất vị trí thì cũng xem như bị loại. 

Thể lệ và hình thức thi đấu khá đơn giản. Nhưng mà, chỉ khi tất cả các tuyển thủ đã lần lượt xuống hồ thì thử thách mới bắt đầu xuất hiện. 

Cuối cùng, Hiểu My cũng hiểu ý đồ của Chiêu Ngữ Kính. 

Ban đêm, nhất là khi trăng lên cao thì mặt nước của hồ nhân tạo này càng dao động dữ dội. Bởi vì hồ nước thông trực tiếp với Đông Hải, cho nên nước biển ngoài khơi cuồn cuộn nổi sóng thì nước biển trong hồ cũng sục sôi theo. 

Khoảng cách từ bờ đến cuối hồ rất xa, phải gấp gần chục lần sân vận động lớn chứ chẳng chơi.

Muốn bơi từ bờ đến vị trí của chiếc thuyền nan, trong điều kiện sóng êm biển lặng thì không quá khó khăn. Nhưng mà khi mọi người vừa phải chen chúc nhau, vừa phải đối phó với từng ngọn sóng cuồn cuộn đẩy xô… gian nan không thể tả.

Lâm Tiểu Hổ và Lê Minh Khôi cùng đồng thời xuống nước tại một vị trí. Cả hai nhanh chóng bức phá về phía trước. Trở thành một trong mười người dẫn đầu. Trong đó có Kiều Phong, Vũ Quang.

Sóng biển mặn chát đập vào mặt, vào mắt, rát rạt. Tiếng rẽ nước hòa trong tiếng người la hét, tạo ra một sự hỗn loạn còn hơn cả lúc quần ẩu trên lôi đài.

- Khả năng bơi lội của Lâm huynh đệ rất khá.

Thạch Sa đứng trên một gò đất cao, nhìn về phía Tiểu Hổ đang trở thành một chấm đen nhấp nhô cùng nước biển, cảm khái nói.

Hiểu My nghe thấy, khẽ cười. Thời gian trôi qua thật nhanh. Hơn mười năm trước, lần đầu tiên cô gặp thằng bé là khi nó bị dòng suối cuốn trôi, mém chút thành đệ tử của hà bá trước thôn. Vậy mà hôm nay, nó đã như một con kình ngư to lớn, giữa biển cả bao la, mặc sức vẫy vùng.

Trên đời này, chẳng có ai ngồi không mà hưởng được cả. Thực lực của Tiểu Hổ bày ra lúc này chính là thành quả của mười năm không ngừng rèn luyện của Tiểu Hổ. 

Đối với tiểu đồ đệ này, Hiểu My cực kì nghiêm khắc. Hạn chế của côn pháp đó là rất khó phát huy khi ở dưới nước. Cho nên, thằng bé chỉ có thể dùng kỹ năng cận chiến và dựa vào sự bền bỉ cùng sức mạnh cơ bắp khi ở dưới để bù đắp thiếu sót của Lam Tiêu Côn.

Mười năm nay, Hiểu My thường xuyên bắt thằng bé xuống nước tìm quái thú đánh nhau. Không chỉ mỗi ở Đông Hải, các quốc gia khác cũng có biển, có hồ. Ví như vùng đất bí ẩn ở Tử Vân Quốc mà Hàn Tử Liệt đã nói chẳng hạn.

Hàn Tử Liệt sau khi giả chết, liền dẫn Hiểu My và Tiểu Hổ đến Hàn Băng Nguyệt Hồ. Đó là hiểm địa bí ẩn nhất tại Tử Vân Quốc.

Hàn Băng Nguyệt Hồ là một hồ nước hình bán nguyệt, rất rộng, vô cùng rộng… Thiên nhiên kỳ diệu khoác lên cho nó một lớp áo băng sương, che lắp mọi cảnh quang, làm cho mặt hồ luôn luôn mờ ảo. Nhiệt độ của nước hồ có thể dưới không độ C. Người thường không ai có khả năng nơi này độc lai độc vãng.

Hàn Tử Liệt trước đây cũng từng đến khảo sát Hàn Băng Nguyệt Hồ. Nhưng lúc đó, hắn mang công vụ trong người, không thể nào điều tra mọi thứ rõ ràng cho được. Cuối cùng thì chỉ hiểu biết đại khái một hai điều, mang theo một bụng nghi vấn trở lại.

Đến khi buông bỏ mọi thứ, theo thầy trò của Hiểu My lần nữa tới Hàn Băng Nguyệt Hồ, hắn mới dư giả thời gian khám phá. Đó cũng là nhờ mỗ nữ nhà mình có Định thủy châu.

Ba người bọn họ mất gần một năm tại hiểm địa nổi tiếng này.

Đầu tiên, Hiểu My dùng Định Thủy Châu, mang theo hai người bên cạnh xuống nước.

Mặc dù có quả cầu không khí bao bọc lấy bọn họ, nhưng mà khí lạnh từng bên ngoài vẫn khiến cho Lâm Tiểu Hổ rét căm căm.

Cuối cùng thì Hiểu My phải đưa nó ngược lên. Để cho Tiểu Tùng, Tiểu Huyễn ở lại bảo vệ. Chỉ có cô cùng Hàn Tử Liệt xuống bên dưới điều tra.

Lần đó, cả hai thu hoạch được bất ngờ ngoài ý muốn.

Bên dưới hồ hàn băng này, họ phát hiện được Băng châu và rất nhiều băng tinh.

Băng Châu – tựa như Kim Châu, Mộc Châu, Thủy Châu, Hỏa châu, Thổ Châu – nó là kết tinh của thuộc tính Băng qua vô tận thời gian. Một thứ bảo bối hiếm hoi dùng để luyện khí.

Bên cạnh Băng châu là băng tinh, rất nhiều băng tinh. Hiểu My và Hàn Tử Liệt phải nhặt mất mấy ngày mới hết.

Hàn Băng Nguyệt Hồ có nguy hiểm không? Dĩ nhiên là có. 

Bên dưới hồ nước này có một con Bạch Quy thật lớn. Nó được linh khí của Hàn Băng Nguyệt Hồ tẩm bổ qua vô số năm tháng. Đã bắt đầu khai mở linh trí, không kém gì so với yêu thú cấp bảy, cấp tám của đại lục Huyền Thiên.

Ngân Nguyệt Xà vẫn còn ngủ say. Trận chiến này đánh khá gian nan. Hiểu My đứng trong quả cầu không khí, bị bó tay bó chân. Hơn nữa, nơi này là lãnh địa của Bạch Quy. Nó sở hữu thuộc tính thủy và thuộc tính băng. Có thể điều khiển nước hồ tùy ý, hơn nữa, còn có khả năng làm cho nước hóa hình. Các mũi tên băng nhọn hoắc thình lình xuất hiện, tập kích vào quả cầu không khí của Hiểu My.

Bạch Quy rất hung dữ. Mới đầu, Hiểu My còn có ý định thu phục nó. Nhưng mà con quái vật mấy ngàn tuổi này không đồng ý thỏa hiệp. 

Cuối cùng, hai người Hiểu My và Hàn Tử Liệt phải dùng kế, dụ dỗ nó lên bờ mới có thể tiêu diệt được con thủy quái này.

Bạch Quy bị giết chết bằng Âm Dương Kiếm của Hàn Tử Liệt. (Hiểu My muốn tận dụng tài nguyên của nó nên không dám sử dụng Như Ý côn).

Đây là lần đầu tiên Hiểu My nhìn thấy loại tinh hạch song thuộc tính. Viên châu này bóng loáng, hai màu trắng xanh xen kẻ, vô cùng xinh đẹp.

Hiểu My thu lấy tinh hạch, cất vào giới chỉ không gian.

Sau đó, bọn họ bắt đầu xẻ thịt bạch quy nướng lên ăn. Mai của nó rất dày, lại to như một ngôi đình nhỏ nên Hiểu My cũng thu lại, để dành cho Hà Nguyên.

Thịt của Bạch Quy có thể khiến cho bản thân của ba người Hiểu My bổ sung dinh dưỡng, hơn nữa, còn có thể khắc chế được cái lạnh của hồ Hàn Băng.

Tiểu Hổ ăn được một bữa thịt no nê. Sau đó nó bắt đầu xuống nước tập bơi. Bạch Quy chết đi, vẫn còn không ít binh tôm tướng cá, chờ tiểu đồ đệ của Hiểu My thu phục.

Một chuyến đi Hàn Băng Nguyệt Hồ, ngoại trừ Bạch Quy, Băng Châu, Băng tinh. Hiểu My còn thu hoạch được một số loại linh dược trân quý khác. Lời to khiến cho mỗ nữ vui vẻ suốt cả tháng trời.

Quay trở lại với trận khảo hạch thủy chiến lúc này.

Không khí dưới hồ càng lúc càng trở nên gay cấn, kịch liệt.

Sóng lớn làm cho tầm nhìn bị cản trở, sức lực hao tổn rất nhanh. Rất nhiều người chịu không nổi, bắt đầu tìm kiếm mấy khúc gỗ để bám lên, dốc hết hơi mà rẽ nước bơi ngược vào bờ. Tuyên bố bỏ cuộc.

Tuy nhiên, vẫn có vài tên muốn tỏ ra mình khôn lỏi. Sau khi ôm được khúc gỗ rồi thì không thèm động đậy, mặc cho sóng nước muốn đẩy đi đâu thì đi. Bọn họ tính tranh thủ nghỉ ngơi, hồi phục sức lực, đợi thuyền nan quay trở lại thì ra tay tập kích, giành lấy một vị trí trên thuyền.

Tính toán thì rất hay. Tưởng tượng rất dễ dàng. Nhưng thực tế luôn phũ phàng, ngược lại.

Những kẻ khác, vẫn tiếp tục kiên trì, nhắm thẳng mục tiêu là chiếc thuyền nan bơi tới. Nhưng một số ít trong đó lại canh ngay mấy tên lười biếng đu mình trên gỗ mà đá xuống. Mấy trận hỗn chiến nho nhỏ nhanh chóng diễn ra.

Ban tổ chức cũng cử vài người điều khiển thuyền đinh cứu nạn. Do đó, thương tích thì không tránh khỏi, nhưng tử vong hiếm có khả năng. Dù sao, trong số đám tuyển thủ dự thi, không ít là đệ tử của chính phái danh môn và con em thế gia đứng đầu Liên Hoa Quốc.

Lâm Tiểu Hổ càng lúc càng gần chiếc thuyền nan. Song song với hắn là Vũ Quang. Lê Minh Khôi, Kiều Phong đều tuột lại phía sau. Thay thế vị trí dẫn đầu của mấy người này là những gương mặt hoàn toàn mới lạ.

Bỗng dưng, một ngọn sóng cao hơn hai thước thình lình xuất hiện, làm cho khán giả và toàn bộ tuyển thủ đều kinh hoảng, sững sờ.

- Chết tiệt! Cửa biển bị hải thú xâm nhập rồi!

Phía bên ban tổ chức, một thanh âm tức giận khe khẽ vang lên. Nhóm người Hiểu My cũng đã phát hiện ra. Bên dưới cột nước kia, một bóng dáng dài ngoằn to cỡ cột đình đang ầm ầm tiến tới. Mục đích của nó là Tiểu Hổ và mấy kẻ dẫn đầu.

………………………………………………………………………

Giới thiệu: Thơ tình Dương Hạ My

EM ĐA TÌNH NÊN CỨ NGỠ THẾ THÔI!

Em đa tình nên cứ ngỡ thế thôi

Tình anh xa xôi sao về bên em được?

Chuyện ngày qua đâu phải là hẹn ước

Kỷ niệm chưa thành ai trách chuyện phai phôi.

Em đa tình nên ngộ nhận vậy thôi

Mai lỡ chung đôi ai cùng anh một lối

Đường từ nay còn em và đêm tối

Rơi nửa tinh cầu trong đáy mắt em sâu.

Sự thật phũ phàng em nhận lấy cơn đau

Người dối gian nhau riêng nỗi sầu níu lại

Tóc điểm sương mà lòng còn khờ dại

Một chữ tình ray rức mãi ngày sau.

Đời vô tình khi năm tháng qua mau

Nhung nhớ nhạt màu ta thành người xa lạ

Góp yêu thương khắc vào trong xác lá

Em đa tình nên đau ngỡ thế thôi! 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.