Bản Hòa Tấu Hôn Nhân

Chương 69




Uông Tư Miểu vừa nói xong, mọi người dưới khán đài nhiệt liệt vỗ tay hoan hô.

Đứng trên sân khấu, MC cười nói: “Sớm biết vậy, hôm nay phải mời Kiều Đại đến trao giải rồi. Nói không chừng chúng ta có thể chứng kiến màn hôn môi hôn trán các loại rồi.

Thính phòng liền truyền đến từng trận cười, lúc này Đinh Mông mới hoàn hồn. Kiều Dĩ Thần nghiêng đầu nhìn cô, trong mắt ánh lên ý cười vui vẻ: “Ý của MC là em mau chóng lên nhận giải đấy.”

Khóe miệng Đinh Mông nhếch lên một nụ cười, đứng khỏi ghế ngồi.

Uông Tử Miêu là người đã có tuổi, nhưng hôm nay lại mặc âu phục đứng trên sân khấu, thể hiện tinh thần khỏe mạnh.

Đinh Mông nhận từ tay ông chiếc cúp, cơn sóng cảm xúc trong lòng mãi không thể lặng được.

MC bên cạnh hỏi: “Thầy Uông, thầy có kỳ vọng gì với hậu bối không?”

Uông Tư Miểu nói: “ Mỗi một bài hát trong album, tôi đều nghiêm túc nghe thử. Có thể nói, đây là album chất lượng nhất mà tôi nghe qua trong mấy năm nay, chất lượng hạng nhất hạng nhì. Không chỉ người biểu diễn có bản lĩnh, đối với Kiều Dĩ Thần mà nói, đây cũng là một bước đột phá của cậu ấy. Lúc trước khi tôi chấp nhận lời phỏng vấn của bạn bè trong giới truyền thông cũng đã nói, mỗi ca khúc trong album đều là tinh phẩm. Nó đạt được giải thưởng này, có thể nói là vô cùng xứng dáng.”

Uông lão sư thao thao bất tuyệt nói một đoạn dài, rồi đổi đề tài: “Đương nhiên, điều này cũng không đại diện cho điều gì. Cho dù là Đinh Mông hay Kiều Dĩ Thần cũng đều còn thời gian để tiến bộ. Tôi rất chờ mong những tác phẩm tuyệt vời tiếp theo của hai người.”

”Cảm ơn thầy.” Đinh Mông cúi đầu thật sâu với Uông Tư Miểu: “Em sẽ tiếp tục cố gắng.”

MC mời Đinh Mông phát biểu cảm nghĩ. Đinh Mông hít sâu một hơi, đi tới trước micrô.

”Xin cảm ơn ban giám khảo đã trao cho tôi giải album xuất sắc. Ngay từ lúc quyết định thu album này, người đại diện của tôi cũng không đồng ý. Bây giờ đạt giải thưởng này, tôi có thể khiến cô ấy thỏa mãn rồi. Trong quá trình thu album, chúng tôi gặp rất nhiều khó khăn. Quan hệ hôn nhân của tôi và Kiều Dĩ Thần bị đưa ra ngoài ánh sáng dẫn đến rất nhiều antifans, cũng làm cho đam mê ca nhạc của tôi giảm đi chút ít. Lúc đó tôi cảm thấy lo lắng, sợ album không có người mua. Tôi cảm thấy rất có lỗi với Kiều Dĩ Thần, vì tôi hiểu rõ album này vô cùng quan trọng với anh ấy.”

Đinh Mông nói đến đây, vành mắt đã bắt đầu đỏ lên. Cô hít sâu một hơi, dừng một chút rồi nói tiếp: “Nhưng lúc đó, anh ấy vẫn ở bên cạnh tôi, an ủi tôi, cổ vũ tôi, lúc đó thật sự vô cùng biết ơn anh ấy. Còn ở trên mạng, tuy mỗi ngày đều có rất nhiều người mắng tôi, nhưng bạn bè và các fan hâm mộ của tôi đã gửi rất nhiều tin nhắn ủng hộ. Xin cảm ơn mọi người rất nhiều. Đây chính là ý nghĩa của bài hát “. Nếu như không có sự ủng hộ của mọi người, tôi sẽ không có khả năng vượt qua đoạn thời gian khó khăn kia. Hôm nay, nhân lúc đạt được giải album âm nhạc xuất sắc nhất này, phần vinh quang không thuộc về tôi mà là của chúng ta. Xin cảm ơn.”

Đinh Mông nói những lời này xong, các Tiểu Chanh đã khóc không thành tiếng, ngay cả Kiều Dĩ Thần cũng có chút rung động.

Các vị khách trong thính phòng đều vỗ tay, ngay cả trên sân khấu MC cũng vỗ tay vì cô. Đinh Mông cúi chào mọi người một lần nữa, vẫy chiếc cúp rồi quay trở về ghế ngồi.

Kiều Dĩ Thần nhìn cô trở về, cười nói: “Thật không hổ là cao thủ môn văn năm đó, mấy chuyện lôi kéo người này em vô cùng thành thục.”

Đinh Mông dụi mắt, trừng mắt nhìn anh: “Ai lôi kéo người? Đấy là chân tình của người ta.”

Kiều Dĩ Thần cười một tiếng, nhìn cô chăm chú: “Nhưng có một chỗ anh muốn sửa một chút.”

”Cái gì?”

”Album quả thật rất quan trọng với anh, nhưng vĩnh viễn không bao giờ quan trọng bằng em.”

Lòng Đinh Mông nao nao, tâm trạng thiếu nữ lần thứ hai lại kích động.

Kiều Dĩ Thần nhếch miệng, vuốt đầu cô.

Giang Mạn ngồi bên cạnh: “...”

Hai vợ chồng này chẳng bao giờ để tâm đến chuyện xung quanh, cứ tự nhiên show ân ái... ngược cẩu?

Bên này Đinh Mông vừa mới nhận được giải thưởng, fans hâm mộ của cô đã không thể chờ đợi mà truyền tin này lên mạng, khiến Tiểu Chanh khắp cả nước nhao nhao khen ngợi.

Mỗi năm sau giải album xuất sắc nhất còn một giải thưởng lớn nữa là giải Kim khúc.

Năm nay, trong danh sách đề cử của Giai điệu vàng có Đinh Mông với ca khúc chính “Cảm ơn”, Cố Tín với ca khúc chính “Crazy”, còn Đường Thi Nhiên năm nay phát hành bài hát solo “Giấc mơ ngọt ngào“.

Mặc dù Đường Thi Nhiên đi theo con đường ca sĩ thần tượng, nhưng một năm vẫn có khoảng sáu bảy bài hát.

là ca khúc tốt nhất của cô ấy, có lẽ lượng tiêu thụ Album của Đinh Mông đã kích thích Tinh Diệu. Cuối cùng bọn họ cũng viết một ca khúc có thể để Đường Thi Nhiên phát huy giọng hát của mình.

Bài này Đinh Mông cũng từng nghe thử, so với lúc trước dự thi, giọng hát của Đường Thi gần như không có chút tiến bộ nào.

Lần này, người trao giải cũng là vị khách quý trong giới âm nhạc. Lúc anh ta cầm phong thư màu đỏ, ánh đèn bốn phía quay sang chiếu khắp nơi.

”Năm nay, người đoạt được giải Kim khúc là ——– Đinh Mông với bài hát chính !”

Lần này, tiếng reo hò ở hiện trường còn sục sôi hơn lúc công bố album của năm. Tất cả Tiểu Chanh đang ở đó đều phát điên hết rồi, chỉ hận không thể xông lên sân khấu nhảy nhót cho mọi người xem.

Kiều Dĩ Thần cũng vỗ tay cho Đinh Mông, Đinh Mông che miệng mình, thật sự không thể tin được. Cô cho rằng mình đạt giải album xuất sắc của năm cũng sẽ không có khả năng nhận thêm được Kim khúc. Không thể ngờ thầy cô giáo trong ban giám khảo... lại là tình yêu đích thực của cô.

Lần thứ hai cô đi lên sân khấu, chuẩn bị nhận cúp từ tay khách quý.

Đúng lúc này, vị khách trao giải đó lại không đưa cúp cho cô. Đinh Mông chớp mắt không hiểu chuyện gì xảy ra, lúc trước diễn tập không có màn này mà.

Trên sân khấu, MC nhìn vị khách nói: “Thầy Lưu, hình như thầy rất thích chiếc cúp này?”

Thầy Lưu nói: “Tôi chỉ đang nghĩ, giải thưởng này có thể để Cố Tín trao được không?”

Hiện trường truyền tới một hồi xôn xao lớn, MC cười nói: “Tôi thì không có ý kiến gì, nếu như Cố Tín vui lòng trao giải thưởng này thì chúng ta hãy mời cậu ấy lên đây thôi.”

Mọi ánh đèn trong phòng đều chiếu vào Cố Tín, anh thoáng nở nụ cười rồi đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đi lên sân khấu.

Sau khi lên sân khấu, MC còn trêu đùa nói: “Cậu vừa bị tuột mất cái cúp này lại còn phải đích thân trao cho người khác, có phải cậu cảm thấy chúng tôi rất tàn nhẫn không?”

Tay Cố Tín cầm chiếc cúp, cười thật tươi: “Nếu như tôi nói, Đinh Mông có thể cầm được chiếc cúp này, so với mình được cầm phần thưởng này còn khiến tôi vui vẻ hơn, mọi người sẽ tin sao?”

Các fans hâm mộ có mặt trong hiện trường thét chói tai, còn có một số vị khách quý ồ lên. MC trên sân khấu ho một cái, nghiêm túc nhìn về phía Cố Tín: “Cố tiên sinh, tôi vẫn nên nhắc nhở cậu một chút, chồng của Đinh Mông vẫn ngồi ở phía dưới kia.”

Dưới sân khấu lại vang lên tiếng thét, kèm theo tiếng cười. Người quay phim lập tức đưa Kiều Dĩ Thần vào ống kính máy quay.

”Mọi người chơi bẩn quá!” Cố Tín cười một tiếng, đưa chiếc cúp trong tay cho Đinh Mông

”Cảm ơn.” Đinh Mông cầm chiếc cúp, cười với anh thật tươi.

MC ở bên cạnh hỏi Cố Tín: “Cố soái, cậu có gì muốn nói với Đinh Mông và mọi người không?”

Cố Tín suy nghĩ một chút rồi nói: “Được rồi, mọi người đều phát biểu cảm nghĩ khi nhận được phần thưởng, còn hôm nay tôi sẽ nói một chút về suy nghĩ của mình khi không nhận được giải.”

Tất cả mọi người đều nở nụ cười, Cố Tín thản nhiên nói: “ Năm ngoái khi đạt giải tôi đã từng nói, hi vọng giới âm nhạc sẽ xuất hiện thật nhiều nhân tài mới. Năm nay, nguyện vọng này của tôi đã được thực hiện. Tôi thật sự vô cùng vui mừng vì cuối cùng tôi không còn phải chiến đấu một mình nữa rồi.”

Lúc này ở dưới khán đài Tư Mã Tiêu Tiêu chợt hắt xì một cái.

Cố Tín tiếp tục nói: “Tôi biết rất rõ album của tôi có những thiếu sót gì, nhưng tôi lại không thể tìm ra biện pháp loại bỏ nó. Nhưng sang năm, tôi nhất định sẽ mang đến cho mọi người một album hoàn toàn khác biệt.”

Khán giả đồng loại vỗ tay vì anh, MC vừa vỗ tay vừa nói: “Chúng tôi vô cùng mong chờ album năm sau của Cố Tín!”

m nhạc kết thúc buổi lễ long trọng vang lên, Đinh Mông vẫn còn đắm chìm trong không khí của lễ trao giải. Đêm nay cô thu hoạch được giải album xuất sắc của năm và Kim khúc hai giải thưởng lớn, không thể nghi ngờ cô trở thành người chiến thắng lớn nhất.

Vất vả thoát khỏi vòng vây ngắn chặn của truyền thông, lên xe Kiều Dĩ Thần cô vẫn ngẩn người nhìn chằm chằm cảnh sắc ngoài cửa sổ.

Người đang lái xe – Kiều Dĩ Thần cuối cùng không nhịn được “a” một tiếng: “Vẫn còn nhớ nhung cảm xúc khi Cố Tín trao giải cho em sao?”

Đinh Mông: “...”

Anh hoàn toàn không thầm mến Cố Tín sao? Không phải vậy thì sao cứ luôn miệng nhắc đến Cố Tín chứ?

Đinh Mông thở dài, sâu kín nói: “Em chỉ tiếc không được tham gia tiệc ăn mừng.”

Sau khi lễ trao giải kết thúc, vì Đinh Mông nhận được giải thưởng lớn nên công ty định chuẩn bị tiệc ăn mừng nhưng bị Kiều Dĩ Thần từ chối.

Kiều Dĩ Thần nhìn cô nói: “Sắp tổ chức concept rồi, em muốn ăn cho sướng miệng hay giữ giọng?”

Đinh Mông chép miệng, không nói gì. Dù được giải thưởng lớn nhưng anh vẫn giữ bộ dạng nghiêm túc

Đương nhiên, bộ dạng này chỉ đúng đắn khi xử lí công việc của cô.

Đôi khi cô không nhịn được mà nghĩ, nếu như ở trên giường mà anh cũng đứng đắn được như vậy thì tốt.

Kiều Dĩ Thần thấy cô rầu rĩ không vui, lại nói: “Anh đã chuẩn bị rượu vang, về nhà sẽ mở chúc mừng em.”

Đinh Mông trừng mắt nhìn: “Anh chuẩn bị rượu vang từ bao giờ? Anh chắc chắn là em sẽ đoạt giải sao?”

Bộ dạng Kiều Dĩ Thần vô cùng kiêu ngạo, nói: “Đương nhiên, vợ của anh là giỏi nhất.”

Đinh Mông nhìn anh nở nụ cười, không nói nữa.

Kiều Dĩ Thần nói: “Đợi concert lần này kết thúc, anh mời em đi ăn thịt xiên nướng, được không?”

”Hoan hô! Nhất định em sẽ ăn cho đủ vốn!” Nhắc tới thịt xiên nướng, giọng Đinh Mông lập tức trở nên vô cùng vui sướng

Kiều Dĩ Thần thấy bộ dạng này của cô, vô cùng tủi thân hỏi: “Bà xã, trong lòng em thịt xiên nướng quan trọng hay anh quan trọng?”

”Đương nhiên là thịt.” Đinh Mông trả lời không cần suy nghĩ, “Anh lại không ăn được.”

Mắt Kiều Dĩ Thần giật giật, nhìn cô nói: “Về nhà thì em có thể ăn.”

Đinh Mông: “...”

Chắc là cô suy nghĩ nhiều rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.