Bạn Cùng Phòng Bạn Trai Cô Ấy Là Quỷ Vương

Chương 29: 29: Tiền Hương Khói




"Nhưng cái giá này cô đưa ra cũng quá cao rồi.

"Âm thanh không tán đồng từ phía cửa truyền vào, tôi xoay đầu, nhìn thấy áo liệm lão bà gặp được trên phố Tuyền Lạc trước đó, bà ấy không biết đã vào sân từ khi nào, chỉ có điều biểu cảm không mấy vui vẻ, lông mày cao cao nhíu lại.

"Trước kia chúng ta không phải là ngày đầu tiên cơm canh tự lo, ba ngày đầu nộp tiền hương khói sao?""Vu nãi nãi, lúc trước quả thực là như vậy không sai.

" Nữ nhân cười cười, lại xoay chuyển đối thoại.

"Nhưng hiện tại thế đạo không tốt, người cũng biết, quốc gia quản lí rất nghiêm, nhiều du hồn dạ quỷ, mọi người muốn có một miếng ăn quả thực rất vất vả, huống hồ rất nhiều nơi ẩn núp đều không nhận tiểu quỷ, chúng ta có thể giữ lại, đã là vô cùng tốt rồi, bằng không giống như hai người bọn họ, sợ là sẽ bị ác quỷ trực tiếp ăn mất.

""Nhưng chỗ này của các người---" Lão bà còn muốn nói, nam nhân mê sắc trước đó không vui.

"Vu nãi nãi, người đừng đứng nói chuyện không đau eo, người trái lại thì tốt, đạo hạnh cao, cả ngày không làm gì cũng có người phía trên cung cấp hương khói, tất nhiên không lo ăn lo mặc, nhưng người không thể chặn đường sống của chúng tôi a.

""Đúng vậy, nơi ẩn núp của chúng ta thu nhận hai phế vật, còn không phải là sinh thêm hai cái miệng vô dụng sao.

" Có người phụ họa theo.

Hắn vừa nói xong, sắc mặt của lão bà áo liệm trầm xuống, nhưng nữ nhân sườn xám lại không có phản ứng gì.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy vẫn tươi cười như cũ, cũng không ngăn nam nhân lại, cũng không chủ động nói thêm lời, cảm giác rất có tư thế bàng quan.

Nhưng tranh chấp suy cho cùng cũng vì chúng tôi mà lên.

"Tôi có thể chấp nhận.

" Lão bà người ta chủ động giúp đỡ, vì chúng tôi mà tranh thủ quyền lợi, dù thế nào cũng không thể để bà ấy trở thành mục tiêu để mọi người chỉ trích.

"Nhanh gọn.

" Nữ nhân thấy thế cười, lại xoay đầu nhìn tiểu hài tử, thấy đứa trẻ gật đầu, tay ngọc mảnh khảnh vừa lật vừa chuyển, ném ra một tờ giấy màu đen sẫm.

"Những điều phải hoàn thành đều viết ở trên này, nếu không hoàn thành xong, các ngươi cũng không cần đến nữa, đúng rồi---"Cô ấy lại nhìn tôi lần nữa, ánh mắt cười như không: "Người cô muốn tìm lão Vu, chính là Vu nãi nãi, muốn tiêu trừ khí vị trên người thì tìm bà ấy là đúng rồi, nhưng tương tự như vậy, phải chuyển tiền hương khói.

"Nói xong, nữ nhân cũng không nhìn tôi, lắc lư thân ảnh đi về phía giếng nước, người đàn ông theo ở phía sau, nam quỷ khác thấy thế, cũng sôi nổi nhảy vào, tôi đang chần chừ có nên đuổi theo hay không, lão bà phía sau đã mở miệng trước.

"Thành của vách giếng có kết giới, không có lệnh phù căn bản không vào được, các ngươi tối nay nếu muốn vào đó nghỉ ngơi, bước đầu có lẽ phải lấy được tiền hương khói.

"Bà ấy nói xong, dừng một chút, móc ra một nắm bột phấn rắc về phía tôi.

"Thuốc này có thể che giấu khí vị trên người ngươi, nhưng có hạn chế thời gian, chỉ có thể che khuất nửa tháng, nếu gần hết thời gian, ngươi phải nhanh chóng sử dụng.

""Còn nữa, thức ăn của người và quỷ không giống nhau, thức ăn của người là ngũ cốc hoa màu, thức ăn của quỷ là do người cúng tế, ăn hương khói.

Hiện tại ở thành phố quản lý nghiêm ngặt, ngày thường phần lớn mọi người chỉ dâng hoa để cúng tế, hoặc là không đốt vàng mã- không cúng tế, hơn nữa người già tin vào những điều này càng ngày càng ít, các ngươi muốn tìm người đốt hương khói, khó, muốn cướp được tiền hương khói, càng khó, có điều nếu các ngươi quả thực không có cách nào khác, có thể đi đến chùa miếu, quan đạo, nghĩa trang, hoặc đi dạo ở nông thôn.

Mặc kệ thế nào, tự giải quyết cho tốt nhé.

"Lão bà nói xong, xoay người ra cửa sân, tôi đuổi theo phía trước muốn nói cảm ơn, lại phát hiện chưa tới mấy giây, lão bà đã biến mất không thấy tăm tích.

"Chị," Vạt áo bị túm nhẹ, tôi quay đầu, đối diện với một khuôn mặt xinh đẹp.

Tiểu nam hài rất đáng yêu, đôi mắt liên tục chớp chớp: "Chị ơi, chị đưa em đi cùng được không?"Giọng nói của cậu bé có chút rụt rè, nhưng lại mang theo sự hồn nhiên vốn có của trẻ con, nhìn khiến người ta mềm lòng, nghĩ tới bản thân cũng không có bạn bè, tôi gật đầu, còn chưa nói ra hai chữ có thể, bàn tay đã bị một đôi tay nhỏ lạnh băng nắm lấy.

Đứa trẻ ngửa đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt đến gần như trong suốt, nhưng cười rất ngọt ngào: "Cảm ơn chị.

"Miệng cũng ngọt như vậy, tôi cong cong môi, dắt đứa tiểu nam hài ra sân, một chút cũng không để ý đến, lúc đứa trẻ thu hồi nụ cười, mặt mày trở nên lãnh đạm.

*Nói là tìm hương khói, nhưng liên tục xuyên qua vài cái ngõ nhỏ, nửa phần hương khói cũng không ngửi thấy, lúc tôi đang muốn tiến vào cái ngõ phủ đầy rêu xanh thứ chín, tay đột nhiên bị túm chặt.

Xoay đầu, tiểu nam hài đứng tại chỗ, mím chặt môi.

"Em có phải là mệt rồi hay không? Nếu không chúng ta nghỉ một chút?" Tôi cũng dừng bước chân, khoanh chân, trực tiếp ngồi xuống phiến đá lạnh.

Lĩnh Nam tháng bảy rất nóng, nơi mà tôi chọn là một con hẻm tối ngược sáng, nhưng vì là ban ngày, vẫn là nướng đến mức cả người không thoải mái.

"Nếu không chúng ta chia nhau đi tìm nhé? Tìm kiếm mù quáng như vậy không phải là biện pháp.

"Tiểu nam đột nhiên mở miệng, tôi sửng sốt, theo bản năng muốn cự tuyệt, ai biết ánh mắt của đứa trẻ nghiêm túc, con ngươi đen nhánh trong veo còn lộ ra một tia bướng bỉnh, giống như thật sự muốn cùng tôi tách ra, tôi im lặng hai giây, sau đó nói được.

Kì thật có thể hiểu được.

Tôi căn bản không biết đường, mặc dù nói lớn tuổi hơn đứa trẻ, nhưng lại không có kinh nghiệm, cũng không hiểu rõ cách sống của quỷ, ngoài miệng nói đang tìm hương khói, nhưng lại giống như ruồi nhặng không đầu đâm loạn khắp nơi, còn hại đứa trẻ đi uổng cả chặng đường, người ta không muốn theo tôi phí công vô ích cũng là lẽ đương nhiên.

Nghĩ như vậy, tôi nhẹ nhõm hơn nhiều, vẻ cô đơn trên mặt cũng không rõ ràng như trước, tôi đứng dậy, cười nhẹ với tiểu nam hài, rồi nói: "Vậy tối gặp.

"Nói xong tôi muốn đi, góc áo lại bị túm chặt, nghi hoặc nhìn lại, nhìn thấy môi đứa trẻ mím chặt lại, một lúc lâu sau mới thở dài, miễn cưỡng nói: "Chị đi với em đi.

"Hả?Tôi còn chưa kịp phản ứng, cậu ta trực tiếp kéo tôi đi theo một hướng khác.

Nói ra cũng kì lạ, đứa trẻ chỉ có sáu bảy tuổi, sức lực lại vô cùng lớn, kéo tôi đi đường, một chút cũng không mệt, càng kinh người hơn là, sau khi rẽ trái rẽ phải, cậu ta vậy mà đưa tôi đến một đạo quan.

"Đợi lát nữa là đến chính ngọ, dương khí lúc chính ngọ thịnh hành nhất, nhưng thịnh cực tất suy, âm khí cũng tùy lúc nảy sinh, cho nên lát nữa âm khí đều sẽ sinh ra, chúng ta chia quân làm hai đường.

"Hắn tuổi còn nhỏ, nhưng lại bố trí rất rõ ràng, "Đợi lát nữa chị trực tiếp đi đến Phật đường bán hương ở dưới chân núi đạo quan, tìm tinh quái hỏi thăm xem có thể xin một ít hương khói hay không, nếu bên đường có người làm thi thực (*) thì tốt nhất nên đi cướp một chút, em đi lên núi xem xem.

"(*) 施食: cho quỷ ăn (nghi lễ Phật giáo), như đốt hương khói,! "Vậy em cẩn thận một chút, đừng để bị đạo sĩ bắt được.

"Nói thế nào cũng đã đồng hành cả một đoạn đường, trong lòng tôi lo lắng, trên mặt cũng biểu lộ ra, đứa trẻ lại không có phản ứng gì, trên mặt thậm chí nhìn không ra chút sợ hãi, tránh khỏi tay tôi nói cho có lệ: "Biết rồi biết rồi.

"Cùng với bộ dạng miệng ngọt đáng yêu trước đó còn kém xa, xoay đầu, trước mắt bỗng nhiên sáng ngời.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.