Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành

Chương 40: 40: Thế Nào Là Kiếm Đạo




Đa số bên trong cuốn điển tịch này là những trải nghiệm của vị tổ sư gia này đối với kiếm, còn có những cái nhìn khách quan cùng phiến diện của kiếm.

Ngay cả những mẩu chuyện liên quan tới kiếm cũng được nhắc tới bên trong đây, một trong số đó, có lẽ cái tên làm hắn ấn tượng nhất, “Kiếm Tổ”.

Mặc dù không biết hai chữ “Kiếm Tổ” dành cho ai, nhưng đọc lên liền có thể thấy người được gọi là “Kiếm Tổ” này rất kinh khủng.

Từ những lời diễn đạt hắn cũng có thể cảm nhận được, vị tổ sư gia này rất tôn kính vị “Kiếm Tổ” này đến tận xương tủy.

À, nói hơi quá.

Nhưng đại khái, hắn cảm nhận được cảm xúc kính trọng của tổ sư gia.

Bên trong cũng không nhắc gì chi tiết về vấn đề này, cho nên Nhất Vô Niệm cũng không có thêm thông tin vị “Kiếm Tổ” bí ẩn này nữa.

Chớp mắt một cái, Nhất Vô Niệm đã dành nửa ngày để đọc gần hết cuốn điển tịch này, hắn không khỏi cảm khái.

“Tri thức thật không thể đo đếm được, so với ban đầu, hắn càng cảm thấy nắm giữ tri thức như nắm giữ vận mệnh mình thêm một chút!”

Hắn cũng đã quên đi mục đích bản thân tại sao lại đọc cuốn điển tịch này.

Sự thật thì, đúng là Nhất Vô Niệm sau khi tiếp xúc với cuốn điển tịch này liền quên đi mất điều hắn muốn tìm kiếm bên trong “Kiếm”.

Lúc này, Nhất Vô Niệm vừa đọc xong những lời tự sự của tổ sư gia, lật qua trang tiếp theo chỉ thấy hai chữ “Ngự Kiếm”.

“Ngự Kiếm” là hai từ không mấy xa lạ nữa đối với tu sĩ Trúc Cơ trở lên, điều làm hắn tò mò là muốn biết tổ sư gia sẽ nói gì.

Mới đọc được vài dòng đầu, sắc mặt của hắn liền hơi cổ quái nhưng hắn vẫn duy trì đọc tiếp, đọc đến trang thứ năm hắn liền bó tay rồi.

Chuyện gì thế này?

Không ngờ mục này chuyên dành để nói về khi ngự kiếm đẹp trai thế nào, những tư thế ngự kiếm soái nhất hay những lời khuyên khi ngự kiếm không nên làm, để tránh làm mất hình tượng kiếm tiên.

Và…

Nhất Vô Niệm cười lắc đầu, hắn không ngờ vị tổ sư gia này lại thú vị như vậy.

Không biết lý do gì, mà tổ sư gia lại viết chi tiết một cái mục không liên quan tới tu hành như thế, nhưng mà… suy nghĩ một chút thì, dường như lời của vị này cũng rất có thâm ý.

Kiếm là biểu tượng cho quân tử, ý của tổ sư gia là dùng kiếm cũng như ngự kiếm đều phải thể hiện ra phẩm chất của một vị kiếm tu.

Hừm… không lẽ lại như vậy.

Tiếp tục lật thêm vài trang trong cuốn điển tịch, bỗng trên một trang giấy không bắt mắt lắm có ghi chú mấy dòng nhỏ.

“Trong tay có kiếm trong lòng có kiếm tức là kiếm đạo.”

“Trong tay không kiếm trong lòng có kiếm cũng là kiếm đạo.”

“Trong tay không kiếm trong lòng không kiếm, tâm động kiếm động vẫn là kiếm đạo.”

Nhất Vô Niệm đọc được ba dòng ghi chú này trong lòng không hiểu toát lên một cỗ nghi vấn, hắn khẽ gập cuốn điển tịch lại, ánh mắt lặng im nhìn khoảng không.

Trong đầu không khỏi muốn ngửa đầu nhìn thương khung, “Vấn kiếm”.

Đúng vậy hiện tại trong đầu hắn tràn ngập những dòng suy nghĩ về kiếm, muốn hiểu kiếm, nhưng chừng này là chưa đủ, hắn muốn vấn kiếm…

Không biết qua bao lâu, Nhất Vô Niệm từ từ thu hồi ánh mắt dù hắn có cảm ngộ thế nào vẫn không thể cởi bỏ được mối nghi vấn trong lòng.

Khẽ lắc đầu nhẹ, hắn nở nụ cười.

Đây là lần đầu tiên hắn muốn tìm hiểu về “Kiếm” đến như vậy, ngay cả hệ thống từng nói sẽ giúp hắn trở thành một tồn tại Kiếm Đạo, nhưng hắn cũng chưa từng để trong lòng.

Lần này lại khác, Nhất Vô Niệm muốn biết, muốn hiểu, muốn cảm nhận được “Kiếm”.

Không đơn thuần là kiếm mà là kiếm trong “Kiếm”, muốn vấn thiên hỏi địa rốt cuộc thế là mới là “Kiếm Đạo”.

Không biết từ lúc nào, đạo tâm của hắn đã bắt đầu hình thành một khỏa ý chí mơ hồ…

Lặng lẽ để trôi hết đi những cảm xúc không nên có, hắn mới ngẩng đầu tiếp tục mở cuốn điển tịch đọc tiếp…

Hắn không còn đi đọc những dòng ghi chú khác nữa đi tìm mục mà bản thân vốn dĩ đang cần.

“Đây rồi!” Một lúc sau, Nhất Vô Niệm tìm thấy một mục có ghi chú về “Kiếm Ý”.

Nguyên văn trong đó ghi, “Kiếm ý là gì? Kiếm ý chính là một loại ý chí của kiếm, là sự lĩnh ngộ tối cao của kiếm.

Kiếm ý có muôn hình vạn trạng nhưng bản chất thì có hai loại kiếm ý cơ bản.

Kiếm ý thuộc về ý cảnh thuộc tính nguyên tố.

Kiếm ý thuộc về ý cảnh ý niệm.

Nhưng đây là không phải kiếm ý tối cao nhất!”

Hai loại kiếm ý không phải tối cao nhất, câu nói này lập tức làm khơi dậy tính tò mò của Nhất Vô Niệm.

Hắn lật thêm vài trang khác với ý đồ muốn biết kiếm ý tối cường nhất là gì, nhưng không có gì khác nữa.

Lời này cũng là lời cuối của cuốn điển tịch này.

Nhất Vô Niệm nhìn nét bút còn đang dở dang thì nhíu mày, rốt cuộc tại sao tổ sư gia lại không viết tiếp.

Là bản thân nghi ngờ đối với “Kiếm” sao? Hay…

Không hiểu được, cũng không biết.

Cuốn điển tịch vẫn còn rất nhiều cảm ngộ nhưng Nhất Vô Niệm không dám đi dòm ngó, tâm cảnh của hắn không chịu nổi nữa nếu cứ tiếp tục tham ngộ.

Thở dài trong lòng, rốt cuộc vẫn là thực lực của bản thân yếu kém, thiên địa bao la rộng lớn rất nhiều thứ không thể xem hết được.

Nhưng Nhất Vô Niệm có lòng tin, chỉ cần bản thân có thể tiếp tục mạnh lên, một ngày nào đó liền mạnh nhất đại lục này.

Khi đó hắn liền có thể ngao du khắp bốn phương tám hướng trên đại lục, có thể thoải mái tìm hiểu những bí ẩn mà thế nhân đã giấu đi.

Trầm tư một chút, Nhất Vô Niệm cất đi cuốn điển tịch này vào trong nhẫn trữ vật.

“Hóa ra kiếm ý mạnh như vậy!” Hắn tự nói với mình một câu.

Sau đó không chút do dự mặc niệm ở trong đầu: “Hệ thống mở ra giao diện!”

Một giao diện màu xanh xuất hiện ở trước mặt Nhất Vô Niệm.

Hắn nhanh chóng điểm vào mục không gian trữ vật của hệ thống, một dòng ghi chú vật phẩm xuất hiện trước mặt.

【Lĩnh ngộ kiếm ý: Có thể giúp túc chủ một lần trải nghiệm lĩnh ngộ kiếm ý.

(Lưu ý: Thứ này chỉ có thể lĩnh ngộ thông qua thể chất của túc chủ)】

Hừm…Vẫn là nên dùng hay không dùng đây? Dùng liền có thể sở hữu được một đạo kiếm ý nhưng… thể chất của hắn là thứ đồ chơi gì? Linh căn tạp chất chứa tám loại thuộc tính, riêng xét về mặt tu hành đã có chút phế rồi.

Kiếm ý lĩnh ngộ được từ thể chất này liệu có mạnh không, vấn đề này làm hắn băn khoăn nãy giờ.

Hít một hơi thật sâu để tâm tình bình tĩnh lại.

Bình tĩnh liền có thể xem thấu đáo được vấn đề, việc này sư tôn đã dạy cho hắn.

Đôi khi phải nới lỏng suy nghĩ một chút mới nhìn bao quát được vấn đề.

Vấn đề thể chất có vẻ như rất khó thay đổi, vậy hắn suy nghĩ nữa cũng có giải quyết được điều gì?

Chẳng lẽ lại đợi hệ thống ban tặng cho một thể chất mạnh mẽ.

Nói đùa gì thế, hắn cũng cũng không tin chuyện này.

Một suy nghĩ viển vông.

Thực lực trước mắt mới là vương đạo.

Ánh mắt Nhất Vô Niệm kiên định, trong lòng hắn cũng đã đưa ra quyết định.

“Hệ thống, ta muốn dùng một lần lĩnh ngộ kiếm ý”

【Đã xác nhận! Tiếp đó túc chủ liền rơi vào trạng thái lĩnh ngộ kiếm ý, thời gian dự kiến khoảng nửa ngày.】

Âm thanh của hệ thống đáp lại, cùng lúc đó thì Nhất Vô Niệm đã bày sẵn tư thế đả tọa hai mắt nhắm chặt, coi bộ cũng đã có kinh nghiệm.

Xung quanh cơ thể của hắn được bao trùm bởi vô số kiếm khí, trạng thái của hắn lúc này bị ai trông thấy chắc chắn sẽ biết đây là…

Đốn ngộ!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.