Bá Linh Thiên Đỉnh

Chương 43 : Nguy hiểm trên đường tới !




Hộ vệ bên ngoài nghe thấy vậy kinh hô vọt vào. Thấy Điện Chủ vừa cười vừa ho ra máu liền thất kinh.

" Bẩm ... bẩm có thuộc hạ !"

" Mau truyền Diệp Tử tới cho ta !"

Diệp Tử lúc đó đang ngồi xử lý công vụ thì bỗng nhận được tin báo bên ngoài liền hư không tiêu thất, đã xuất hiện bên ngoài mật thất của Điện Chủ liền thấy tình cảnh này thì thất thố :

" Mau đi ra ngoài canh gác !"

Mấy hộ vậy nghe vậy liền lui ra ngay lập tức cùng đóng cửa lại mở lên mấy tầng kết giới bảo vệ ! Vì bọn họ nghĩ Điện Chủ bị trúng ám toán lên cần cảnh giác cao hơn trước khi Phó Điện Chủ giúp Điện Chủ chữa thương.

" Ngài ! ngài đây là ..."

" Không sao ! không sao... haha"

" Cuối cùng ra đã xem ra ! Ngươi mau phái nhân thủ về phía thung lũng Lạc Yêu gần Đan Thành ! Ta vừa xem ra người muốn tìm ở đó ! Nếu ta tính không sai thì hắn sẽ xuất hiện ở Đan Thành ! Hắn mới đang ở Hồi Đan sơ kỳ thôi !"

" Các chủ ... người nói chính là người đó ... Lục Bảo ?"

" Đúng ! ta sở dĩ trong lòng nghi vấn đã bỏ sót qua điều gì mới bói thêm mấy quẻ ! Hao mất ba trăm năm thọ nguyên cuối cùng cũng tính tới !"

" Ngươi nhanh chóng đem chỗ đó lục tung lên cho ta ! Ta muốn nhanh nhất có thể nhìn thấy đầu nó ở đây !!"

" Vâng thưa Điện Chủ !!"

Nói xong hắn liền quay người đi hướng cửa điện ra ngoài. Thì thấy phía xa có một thanh niên cao ráo tóc vàng. Cao một mét tám, có đôi mắt sắc sảo !

" Ngọc Lâm. Sao ngươi đến đây ?"

" Sư bá con thấy thủ hạ bẩm báo là bên phía Điện Chủ có việc xảy ra lên con tới xem !"

" À . ra là vậy ! Không sao, điện chủ đang bế quan tính toán thì có việc mừng lên tạo ít động tĩnh."

" Ngươi đã tới thì có việc cho ngươi đây !"

" Việc gì sư bá ?" Hắn tò mò chưa đợi Diệp Tử nói xong thì nói.

" Ngươi mang chọn một đội đi về thung lũng Lạc Yêu cùng Đan Thành tìm kiếm người kia !"

" Tìm hắn ? Theo ta được biết thì bá đã tìm hết rồi mà ?"

" Các chủ tính toán ra hắn vẫn còn sống, đang ở nơi đó. Mới chỉ có tu vi Hồi Đan sơ kỳ. Chuyện này ta không muốn sai sót, con hãy dẫn theo một đội đi nhanh nhất mang đầu chúng về đây !"

" Từ đây đi đan thành kể cả mất tầm mười thiên nếu dựa theo truyền tống trận ! Ngươi tới đó điều tra không được quá kinh tâm động phách tránh cho phân bộ Linh Thiên Nhai gần đó phát hiện mờ ám !"

" Chúng ta vẫn chưa muốn gây chiến với họ !"

" Vâng thưa sư bá ! Con sẽ dẫn người đi ngay !"

Nói xong hắn xoay lưng với nụ cười tà ác nghĩ : Tên ranh con này cũng phí sức của Điện Chủ lo toan linh tinh mà trễ mất đại sự của ta ! Để ta tìm được ngươi sẽ xé xác thành trăm mảnh !

Sau đó hắn triệu tập một đội ngũ tám mươi người đều tới. Dù kẻ kia như tiên đoán có Hồi Đan nhưng tránh việc sai sót hắn vẫn mang năm mươi người cảnh giới phá đan và hai mươi tám Hồi Đan hậu kỳ cường giả. Còn hai người chính là tu vi Phá Đan hậu kỳ theo bảo vệ hắn. Có thể muốn dẫn theo tu sĩ Nguyên Anh nhưng sẽ gây lên chú ý lớn. Lúc đó nếu có va chạm với Linh Thiên Nhai sẽ khó nói chuyện.

------------------

Ở chỗ Lục Bảo. Sắc trời ngả vàng.

" Thiên huynh Thiên huynh....Thiên huynh có biết cái này không ?"

Cô nãi nãi vẫn đang theo đuôi hắn nói này nói kia còn chưa dứt. Lan Doanh theo cạnh cũng chỉ biết bó tay. Biết là Kinh Hồng muốn đi Đan Thành từ đầu nhưng lại sơ sót đồng ý mất rồi. Giờ thì lại phải nhìn thấy cảnh này. Thật mệt a. Ít ra lúc này cô cũng đã nhận được tin biểu muội đã bình an quay lại tông môn. Hoàng Bá Lâm sư huynh cũng vậy lên cũng không còn gì lo lắng.

" Sắp tối tồi, chúng ta tìm chỗ nghỉ ngơi !"

" Hừ ! Không thèm để ý tới ta " Nói xong Kinh Hồng nói nhỏ : Quần áo thì cũng chẳng đẹp đẽ gì được mỗi dễ nhìn mà lại làm cao. Để xem ta có dạy dỗ được ngươi không !

Lan Thế Doanh cũng biết muội này dễ thích nhanh chán, nhưng có vẻ lần này không biết thế nào. Nghe thấy Lục Bảo nói vậy cô cũng ừm một tiếng rồi đi theo.

Chả mấy chốc bọn họ tìm được một chỗ đặt chân. Nhưng hơi nhỏ chỉ có năm sáu mét vuông tả hữu. Đủ chỗ đặt chân với nướng đồ ăn, cái này không tệ rồi. Nhất là cạnh đó còn có một dòng suối nữa, cái vấn đề về tắm hắn cũng thoải mái. Còn hai tiểu muội kia hắn cũng chả thèm quan tâm tắm hay không. Dù sao cũng chỉ là đi cùng một đoạn đường. Đứa nhỏ Kinh Hồng kia còn cứ lải nhải theo hắn hết hỏi đông đến tây.

Hắn cũng biết là có ý đồ nhưng hắn cũng hơi ớn với thể loại nhanh chóng này.

" Lan Doanh muội ở lại với Kinh Hồng đi. Ta đi quanh đây tìm cái để ăn."

" Ăn ? Chúng ta tu tiên đâu cần phải ăn ?"

" ?"

Hắn quay đầu lại nhìn với vẻ mặt ngờ ngạc rồi lắc đầu. Tuy hắn biết tu tiên không lo chết đói, nhưng hắn đã quen thuộc ăn uống rồi. Trừ khi tu luyện dài ngày như trong tiểu thế giới kia thì hắn không nhịn ăn được. Dù sao món ăn cũng rất mĩ vị a.

" Vậy ta ăn thôi." Nói xong hắn bắn vọt về phía sâu trong thung lũng. Dù sao hắn hồi tạp vụ cũng ăn qua món thường rồi. So sánh với thịt thì Yêu Thú sẽ dai và ngon hơn rất nhiều. Tuy hắn còn con Bát Nhãn Bạch Xà trong nhẫn nhưng hắn lại không thích ăn thịt rắn cho lắm. Và lại đây cũng là Yêu Thú đầy đàn, kiếm tí là được lên hắn không ngại.

" Kinh Hồng ! Muội trêu huynh ấy thế cẩn thận bị ghét ấy."

" Uy uy. Cái kia vẻ mặt ta thấy ghét. Hừ . Ta để ý tới là may mắn lắm rồi lại còn lam cao !"

" Muội làm người ta sợ thì có ! "

" Muội thích huynh ấy à ?"

" Hở ? Còn lâu ! Ta thấy cái bản mã hắn cũng được lên trêu tí thôi !"

Vừa nói Kinh Hồng vừa hất cái cằm lên cao.

" Muội không nhìn lại muội đi ? Người ta chưa chạy là tốt rồi !"

Nghe xong Lan Doanh nói rồi cô xoi xét lại mình thì thấy đầu tóc rồi bời, quần áo vẫn dính đầy máu của Bát Nhãn Ngân Xà. Mặt liền méo xuống đỏ bừng.

" Được rồi ! Chúng ta nhanh tắm đi không tí huynh ấy quay lại không tiện !"

" Uhm. dơ quá .."

Giờ cô mới để ý lại cả người thấy lem nhem nghĩ thầm : Bảo sao hắn lại như vậy với ta.... để ta giải phong ấn nhan sắc không tin tối nay không dụ được bản mặt ngươi !

Nói xong hai tỷ muội liền xuống dòng suối gần đó tắm. Còn lúc này Lục Bảo hắn cũng không biết là mình bỏ qua cơ hội như vậy vẫn đang tìm kiếm Yêu Thú. Hắn tìm mãi hai mươi dặm xung quanh mà vẫn không thấy đầu nào. Hắn cũng khó hiểu. Chả mấy chốc hắn cảm ứng được một hướng có năm đầu linh lực dao động. Vì cũng không mạnh lắm lên hắn tới xem. Ở đó lại tụ tập năm con Yêu Thú.

" Năm con chỉ có điểm lực chiến từ ba trăm tới sáu trăm ? Không biết chúng sao tụ tập ở đây ?"

" Hử ...! hóa ra là vậy !"

Nghĩ một lúc hắn liềm mỉm cười ! Chắc là do con Xà Vương kia nổi đóa lên mới có các đội Yêu Thú để tăng cao đề phòng. Có lẽ giờ đã nhờ sự giúp đỡ của Yêu Vương nữa rồi.

" Năm con .... nhanh gọn !"

Nói xong hắn vận chuyển tối đa sức mạnh lao vào năm con Yêu Thú đang nói chuyện to nhỏ. Tay hắn hiện ra năm đường mũi tên linh lực phóng nhanh vào năm con.

Chỉ nghe thấy năm cái tiếng phốc là bọn chúng ngã lăn xuống đất chết không còn chết hơn. Hắn liền tới gần vận dụng Thâu Tóm Sinh Tử hút hết sinh cơ và linh khí còn lại trong cơ thể chúng. Sau đó hiện lên thông báo :

" ~~ Thông báo : Tu vi + 60 %

Thống kê : 72/100% ( cấp sau + 400 LC) "

" Có vẻ mấy con Yêu Thú được ít hơn Hung Thú a."

" Nếu thịt thêm ba con là đủ rồi ! Nhưng nếu vào sâu tỷ lệ cao sẽ gây báo động. Không tốt bị Yêu Vương đuổi tới thì toi đời. Không được khinh xuất ! Ta thừa nhất là thời gian ! Không vội ...."

" Được rồi lên về."

Sau đó hắn liền thu thập thi thể năm con vào nhẫn trữ vật, rồi làm lại xung quanh vết máu cũng thu hết vào. Vòng một vòng đánh giá hắn vẫn chưa ưng liền phẩy tay một cái thì mọi thứ xung quanh đây lại phủi đầy lá khô, như chưa có gì xảy ra.

" Uhm.. ok"

Sau đó hắn quay lưng vọt về phía hang mà lúc trước tìm thấy. Lúc này hai cô nàng đang tắm vui đùa hăng say ở dưới suối ... đợi hắn về thì sẽ có tiệc vui..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.