Ánh Dương, Nước Lọc Và Kem

Chương 2: Có vẻ được thiên vị rồi




[Chị em, tôi vừa gặp được Túc Tinh* của đời mình]

(Túc Tinh*: Nam chính trong một bộ truyện mình thích)

[Thật sao, nhất cô rồi]

[Nhưng tôi từ chối lúc cậu nhóc ấy add fr mất rồi]

[Cô ngốc này, chẳng phải cô lúc nào cũng mè nheo muốn gặp cậu ta hay sao??? Sao lại từ chối hả!!! Tụi tôi sẽ ghen tỵ đó]

[Tại vì cậu ấy là người lạ đột nhiên làm quen, tôi sợ nên không dám cho. Tôi không thích người lạ lắm]

[Trời đất ạ]

Đây là group chat của đám mọt truyện chúng tôi, tôi đã ở đây được hơn một năm rồi, tình chị em cũng đã sớm gắn bó đến mức có thể khen thưởng vì tình đoàn kết đồng lòng high otp.

[Bỏ đi bỏ đi, chúng ta không ngồi tiếc nữa, tôi vừa tìm được bộ truyện mới]...

Và thế là chủ đề của gr lại đổi hướng, sôi nổi và kéo dài hơn hẳn, tôi nghe của cô bạn trong gr ngồi đọc cho đến gần nửa đêm thì đi ngủ, hoàn toàn quên khuấy mất người chiều nay mình vừa gặp.

"Oáp..."

"Kỳ Anh, mày đừng có nói với tao là mày lại đọc truyện đến khuya đấy."

"Hỡi bạn thân yêu à, đừng nói nhau như thế. Làm người thì nên thưởng thức thú vui nhân gian, không đọc truyện đúng là phí hoài tuổi trẻ."

"Đừng có tẩy não tao, mau biến ra."

"Hội học sinh đến kiểm tra đồng phục." Có tiếng vọng vào, lớp tôi nhanh chóng đi lại đôi giày vừa bị đá ra, mặc trùm áo khoác đồng phục ra ngoài, vớ thật nhanh tấm thẻ học sinh trong balo đeo đại vào cổ. Nhưng đó là người khác, còn tôi với hình tượng học sinh gương mẫu chưa bao giờ vi phạm trang phục của trường... không tìm thấy thẻ học sinh...

"Ăn cám rồi, hôm qua tao giặt balo bỏ thẻ học sinh ra ngoài chưa cất vào. Giờ chạy ra nhà vệ sinh còn kịp không..." Vừa dứt lời thì cửa trước ban kỉ luật đã tiến vào, tôi chỉ có thể cúi thật nhanh xuống chuồn bằng cửa sau. Ngay lúc vừa nửa bò nửa bám cửa đi ra thì linh cảm có người, tôi ngẩng phắt đầu lên thì bắt gặp ánh mắt mở lớn cực kỳ ngạc nhiên nhìn mình, vô thức đưa ngón trỏ lên môi làm động tác giữ yên lặng với cậu nhóc.

"Thường Thịnh, cậu còn đứng đấy làm gì, vào trong đi."

Một cô bé ló đầu ra cửa trước, có vẻ là gọi cậu nhóc này, cũng may cả người tôi che sau cánh cửa nên cô ấy không thấy.

"À được, tôi vào ngay đây."

Hả, cậu ấy vào làm gì. Bây giờ tôi mới để ý thấy cuốn sổ ghi của đám hội học sinh trên tay cậu ta, cuốn sổ địa ngục không khác gì Death Note. Haha vậy mà lúc nãy mình còn bảo người ta im lặng nữa chứ. Xem nào, tội thiếu trang phục chỉ phạt tưới cây thôi, nhưng tội trốn tránh ban kỷ luật là phạt trực nhật đó, hai tuần liền. Tôi thầm đổ lệ trong lòng. Vậy nhưng cậu ấy lại coi như chưa nhìn thấy tôi mà bước đi, trên miệng còn treo nụ cười khó kìm nén. Cậu bé à, đã bỏ đi thì nhớ đừng ghi tên chị nhé, tôi van nài bằng tất cả sức bình sinh, dùng ánh mắt để truyền đạt câu nói đó sau lưng cậu ta.

"Lớp vắng một người sao lớp trưởng."

"Cậu ấy đi vệ sinh rồi." Bạn thân tôi chớp lấy thời cơ nói giúp.

"Có vẻ sắp vào lớp, chúng tôi sẽ đợi cậu ta quay trở về."

Chậc cái tên trưởng ban kỉ luật, cái thằng đó có thù với tôi từ hồi cùng nhau ôn thi, tôi nghiến răng kèn kẹt chửi thầm. Tôi đã ngồi xổm ở cửa đến mức chân tê sắp không chịu được rồi, đi giùm đi lớp này không chào đón cậu. Bỗng thấy cậu nhóc nói thầm gì với tên kia, sau đó người bên hội học sinh cứ thế mà đi rồi.

'Cậu ta tên Thường Thịnh à, mình nhớ tên cậu ta rồi.'

"Ê mày, ban kỉ luật có thành viên nào dễ thương như cậu nhóc vừa rồi à, sao tao lại không có ấn tượng gì hết?"

"Mày thì ấn tượng với ai được, mấy lần cậu ta đến lớp mình mày đều lăn ra ngủ như con lợn chết, gọi không dậy lay không tỉnh. Thường Thịnh lớp 10 cùng ban với chúng ta, thằng bé đó nổi tiếng lắm."

"Nổi tiếng mà tao không biết?"

"Mày thì có biết được ai ngoài truyện của mày. Thằng bé ngây thơ lắm, mày đừng có xuống tay với nó."

"Tao đã làm cái gì đâu!!!" Tôi gần như gầm lên, rồi chợt thấy trong túi bút của mình có mẩu giấy nhỏ, tưởng đứa mất nết nào dám vất vào, tính vo viên lại nhét vào mồm đứa bạn thân đang lải nhải thì thấy trong đó có chữ viết vội 'Add fr em đi mà'.

"Ôi mẹ ơi" Tôi đổ rồi nha, tôi đổ đứa nhỏ này rồi nha. Không cần add fr, trực tiếp yêu đương đi.

"Cái gì đấy?"

"Ôi mày, tao nghĩ tao tìm được nam chính đời tao rồi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.