An Thần Nhất Nhược

Chương 2: Đại học toàn là gian tình




"Nhược Hi, dậy đi!" Triệu Vũ kéo Nhược Hi ra khỏi gường vào sáng sớm.

"Làm gì?!!" Nhược Hi tức giận quát.

"Cậu quên hôm nay là ngày huấn luyện quân sự?"

"Ha ha, tên này mới nhập học sớm mấy ngày đã quên hôm nay là ngày tháng năm nào rồi." Dương Nhất vừa lau mặt vừa trêu chọc Nhược Hi.

"U trời, tớ quên mất mình đã học đại học luôn." Nhược Hi thở dài, chậm chạp mặc quần áo vào.

Nhược Hi đi ngủ thích khỏa thân, cậu cảm thấy cả đời phải mặc quần áo đi ngủ quá rườm rà.

"Ha ha ha" Nhược Hi chuẩn bị cũng mất thêm nửa tiếng đồng hồ.

"Mau lên, muộn rồi." Dương Nhất vừa chạy về phía sân thể dục vừa thúc giục.

"Chú ý!" Khi chạy đến sân thể dục, huấn luyện viên trẻ tuổi đã đứng trước các tân sinh viên ra lệnh.

"Báo cáo!"

"Ai đến muộn phạt ngồi xổm năm mươi lần!" Huấn luyện viên liếc mắt nhìn ba người bọn họ, bắt đầu phạt họ không cần biết lí do.

"Nếu như ai cũng như các em thì huấn luyện quân sự còn ra thể thống gì? Lần phạt này chỉ là cảnh cáo, lần sau còn vi phạm, không chỉ là năm mươi lần ngồi xổm đâu!!!"

"Nghe rõ chưa?"

"Rõ ạ." Ba người khổ sở trả lời.

"Nói lớn lên, chưa ăn sáng sao?"

"Rõ ạ!"

"Tốt lắm, ba người đứng vào hàng đi." Huấn luyện viên nhìn thấy ba người đã đứng vào nghiêm chỉnh, bắt đầu giảng giải với tân sinh viên "Sau này muốn làm gì, nói gì phải mạnh dạn làm, phải lớn tiếng nói, nhất định phải sử dụng được tinh thần nhiệt huyết của tuổi trẻ, đừng cứ suốt ngày uể oải mệt mỏi, nghe rõ chưa?"

"Rõ ạ!"

"Tốt lắm, bây giờ tôi sẽ bắt đầu hướng dẫn các em các biện pháp đảm bảo an toàn trong quá trình huấn luyện quân sự."

Đứng trong hàng, Nhược Hi chán nản nhìn trời xanh, nhìn đám tân sinh viên mặc đồng phục rằn ri xung quanh mình, thở dài nói "Ôi, mình còn ở lại ngôi trường này bốn năm."

"Tớ nói cậu nghe, mấy ngày trước tớ có đi mua sắm ở Dốc Nhân Tình, đoán xem tớ đã thấy gì." Một nam sinh khoa Nhạc bên cạnh nói với bạn học của mình.

"Còn có thể là gì, không phải chỉ là mấy anh chị khóa trên hẹn hò sao?" Bạn học hờ hững nhếch môi.

"Ể, sao cậu biết?"

"Chuyện này ở Trái Đất thì ai cũng biết, có cậu ở sao Hỏa mới chưa biết."

"Nè, các cậu có biết trong trường có Dốc Nhân Tình không?" Nghe hai người kia nói chuyện, Nhược Hi vươn tay chọc chọc Triệu Vũ đứng trước.

"Có nghe qua, còn có một nơi gọi là Tuyệt Tình Cốc." Triệu Ngọc xoay người, khó hiểu nhìn Nhược Hi.

"Sao vậy? Cậu không biết hả?"

"Ừ." Nhược Hi gãi gãi đầu, hồi lâu không chịu được liền thừa nhận.

"Tên này cả ngày bận rộn với mấy chị gái, làm gì có thời gian tìm hiểu về trường. Ha ha ha" Dương Nhất cười cười, hơi hơi ghen tỵ chọc.

"Đừng nói nhảm."

"Được rồi, được rồi. Tớ nói cho cậu biết, Dốc Nhân Tình là nơi các anh chị khóa trên hẹn hò, phong cảnh rất đẹp, chỗ đó toàn là gian tình với thính bay, muốn chọc mù mắt tớ luôn. Còn Tuyệt Tình Cốc là chỗ người ta chia tay, một nơi buồn lòng, đầy thê lương."

"Tối nay tụi mình đi xem thử đi?" Nghe Dương Nhất giới thiệu xong, Nhược Hi hí hửng đề nghị.

"Được."

Huấn luyện viên hướng dẫn xong các biện pháp đảm bảo an toàn thì đã đến buổi trưa. Nhược Hi ở trong phòng kí túc xá chơi máy tính cả buổi chiều.

Khoảng tám giờ tối, cậu cùng Triệu Vũ và Dương Nhất đi đến Dốc Nhân Tình tản bộ.

"Chậc, chậc, chỗ này thoáng mát ghê!" Đi lên dốc, Nhược Hi nhìn thấy mấy cặp đang hôn nhau, hoặc cô gái ngồi trên đùi chàng trai, hoặc chàng trai ôm eo cô gái, cậu lắc đầu thở dài.

"Quả nhiên, đại học toàn là gian tình."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.